cảm xúc thơ Minh Đức Hoài Trinh: Mẹ Bảo Ta Đừng Nhìn Qua Cửa
Sổ
Con gái mẹ ngồi bên cửa sổ
Khi hoàng hôn loang lổ xa gần
Đàn chim về tổ tần ngần
Thu tàn lá rụng đầy sân tiếng gà
Cả một thời thiết tha trìu mến
Xót xa tim dâng hiến nhầm người
Phù dung héo úa tả tơi
Sáng còn tươi thắm rã rời chiều buông
Trăng vàng võ đêm suông lạnh lẽo
Gió ru hoài lạc nẻo u mê
Hàng hiên lã chã dãi dề
Giọt mưa đau khổ sơn khê dặm trường
Tình mẫu tử yêu thương trọn vẹn
Mẹ khuyên răn chớ lén nhìn trời
Tâm hồn bé nhỏ chơi vơi
Tìm vầng sao lạ lệ rơi đôi hàng
Nhìn cánh hạc lang thang đây đó
Thương con cò ngọc thỏ cành đa
Hồng nhan bạc mệnh Hằng Nga
Đường trần heo hút đời ta thế nào
Tuổi con gái hoa đào nhụy thắm
Vẫn thường hay say đắm một mình
Bâng khuâng tư lự bóng hình
Bên song cửa sổ hành trình bay xa…
Chỉ mẹ biết lòng ta thổn thức
Mối tình đầu rạo rực nôn nao
Tiếc thời hoa bướm xôn xao
Nhìn qua cửa sổ nghẹn ngào châu sa!
13.6.2017 Lu Hà
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen