Mittwoch, 28. Oktober 2020

Chùm Thơ Tình Dài 128

 

Anh Cám Ơn Em

tặng ca nhạc sĩ Tô Cẩm Hoa

 

Em đã hứa rằng em sẽ viết

Nhạc thơ anh thảm thiết bi ai

Nỗi niềm trằn trọc canh dài

Tình người thày giáo u hoài tháng năm

 

Tóc sương trắng con tằm ươm kén

Tơ đàn vương gảy chén nước đầy

Sớm khuya lầm lũi hao gày

Đồng lương chết đói đọa đày não thân

 

Kể sao hết nghèo nàn tủi hận

Tấm bảng đen lận đận đỏ đen

Cảnh đời xô đẩy bon chen

Vinh quang huyền hão bõ bèn gì đâu ?

 

Một năm rưỡi bạc màu cỏ úa

Thời gian trôi lã chã mưa rơi

Nào ai thấu hiểu lòng người

Bâng khuâng chờ đợi về nơi cuối trời

 

Em có biết anh cười thơ trẻ

Mộng hồn bay nhập thể mừng vui

Vào mùa lễ vọng bùi ngùi

Trông mây cánh nhạn dập vùi biển xa

 

Ôi Thiên Chúa bao la vô tận

Thương cuộc đời hờn giận nhân gian

Chút gì để lại giang san

Lời thơ nốt nhạc khóc than lưu đày

 

viết tặng Tô Cẩm Hoa nguời thứ hai đã phổ nhạc vào thơ tôi sau thi sĩ Thi Nguyên. Như vậy tôi có khoảng 6 nghìn đến 7 nghìn bài thơ mà chỉ có hai bài được phổ nhạc thôi.

16.12.2014 Lu Hà

 

 

 

 

Màu Tím Lưu Ly Thảo

viết tặng nghệ sĩ Nguyễn Hoài Hương

 

Lưu ly thảo màu hoa tím huế

Giọt sương rơi nấm mộ bi ai

Xa xôi muôn dặm tuyền đài

Bên kia thế giới u hoài nhớ thương

 

Miền xứ nghệ nằm trong áo gỗ

Tiễn anh đi cổ độ trăng soi

Sân ga văng vẳng tiếng còi

Đoàn tàu chuyển bánh lẻ loi cõi lòng

 

Thôi vĩnh biệt mùa đông giá lạnh

Cảnh trần gian nguyệt bạch đang lên

Thẹn thùng đôi mắt thuyền quyên

Màn đêm mù mịt ảo huyền xót xa

 

Mùa xuân ấy quê nhà ăn tết

Ngọn lửa tình da diết đắm say

Mà sao vội vã đắng cay

Không lời trăn trối hao gày trái tim

 

Đầu gục xuống im lìm không nói

Người đi rồi lạc lối nơi nao ?

Hồn theo mây gío xôn xao

Dạ bào ruột thắt nghẹn ngào ly tao

 

Chiếc áo dạ co ro thổn thức

Đừng quên tôi rưng rức cánh hoa

Ấu thơ một thuở nhạt nhòa

Trong lòng đất mẹ chan hòa nắng mưa!

 

13.12.2014 Lu Hà

 

 

 

 

Bài Ca U Hoài

cảm xúc khi đọc thơ Nguyễn Ngọc Bích: Nay Thành Cố Nhân

 

Lão bà bà vẫn mộng mơ

Bài thơ tưởng cũ ai ngờ mới toanh

Nằm nghiêng ôm phiến đá xanh

Xuân tình trỗi dậy yến anh thuở nào

 

Gái quê thèn thẹn má đào

Vào mùa lễ vọng dạt dào hạt mưa

Vẳng nghe tiếng gió lưa thưa

Nhà thờ chuông giục hàng dừa lao xao

 

Bướm ong thổn thức ứa trào

Từ trong sâu thẳm nghẹn ngào giọt sương

Vòng xoay vũ trụ vô thường

Bạc màu áo lính thê lương chiến trường

 

Đắng lòng xót dạ quê hương

Xích xe giặc nghiến bi thương não nùng

Nước non ngàn dặm thủy chung

Đá vàng son sắt chập chùng biển khơi

 

Hoa Kỳ lạnh lắm anh ơi!

Tìm trong ngăn tủ một thời đôi ta

Dấu yêu tuổi hạc trăng tà

Cố nhân thầm gọi bài ca u hoài!

 

Cung đàn dang dở bi ai

Có nghe tiếng khóc liễu đài tơ vương

Cánh hoa ủ rũ tha phương

Long lanh ngọn nến giáo đường buồn rơi!

 

10.12.2014 Lu Hà

 

 

 

 

Bơ Vơ Bến Tình

 

Ta nay ai dám già

Đồi chim gò bướm đầm đìa nhụy hoa

Đường mây lạc nẻo Trữ La

Yến oanh ríu rít mặn mà giai nhân

 

Sáng ngày mới bảnh mắt ra

Tần ngần nuối tiếc tách trà nhâm nhi

Nỗi niềm đau đáu Tây Thi

Hồn thơ xao xuyến thầm thì trúc mai

 

Thảnh thơi đàn hạc chương đài

Sông tình bể ái u hoài nhớ nhung

Non xanh nước biếc thủy chung

Quê hương từ thuở chập chùng biển khơi

 

Lắm khi dở khóc dở cười

Nhớ người trong mộng chân trời xa xôi

Giận hờn nũng nịu mãi thôi

Trái tim nóng bỏng bồi hồi én xuân

 

Dẻo dai cánh hạc lục tuần

Tràn trề nhựa mật bần thần ngẩn ngơ

Ả Hằng bẽn lẽn đâu ngờ

Con chim hoàng tước bơ vơ bến tình

 

Phượng cầu ánh sáng vệ tinh

Trần gian diễm lệ trúc xinh sân đình

Thôi đành lỗi hẹn cô mình

Trăm năm kết cỏ bóng hình của ai

 

cảm xúc từ tấm hình con chim đậu trên quả cầu vàng của Madeleine Bontea

3.12.2014 Lu Hà

 

 

 

 

Lược Ngà Trâm Rơi

tâm sự cùng nữ thi sĩ Ngọc Lan

 

Lưu ly thảo đừng quên tôi nhé

Giai nhân ơi! nhè nhẹ hương lan

Nỗi niềm còn đọng trần gian

Hạt sương nặng trĩu lệ chan đôi dòng

 

Đồng cỏ dại mênh mông khúc nhạc

Gió vi vu xao xác phi lao

Tiếng con chim cuốc nghẹn ngào

Đa sầu cổ lụy cánh đào lìa tan

 

Thế là hết mùa xuân ân ái

Cõi người ta tê tái xót xa

Ngược xuôi muôn dặm giang hà

Thuyền tình cập bến lược ngà trâm rơi!

 

Bình hoa lạnh không người cài cắm

Chiều hoàng hôn ảm đạm mờ soi

Một vầng trăng khuyết lẻ loi

Nửa đêm thức giấc tiếng còi tàu xa

 

Sáng ngồi dậy cảnh nhà hoang vắng

Lợn gà kêu cay đắng làm sao

Tủi thân khóe hạnh ứa trào

Từng thu lá rụng dạ bào ruột đau !

 

Đời thiếu phụ nhạt màu son phấn

Vui cùng ai lận đận sớm khuya

Cơm niêu nước lọ đầm đìa

Mảnh mai chiếc bóng bên rìa đồi hoang !

 

15.12.2014 Lu Hà

 

 

 

 

Má Hồng Nhạt Phai

viết tặng Ngọc Lan

 

Tay nào nắm chặt duyên tơ

Chớ nên lơi lỏng hững hờ ai ơi!

Cho hay chỉ có hai người

Bao lời non nước lả lơi hương tình

 

Chụm đầu thỏ thẻ chúng mình

Trọn đời yêu mãi hồng xinh trái đào

Hằng Nga cảm động nghẹn ngào

Nỡ sao chia cắt rì rào biển khơi

 

Người đi kẻ ở chơi vơi

Chân trời góc bể rã rời én xuân

Trải qua mấy bận trăng tuần

Lá thu rơi rụng bần thần ngẩn ngơ

 

Đơn côi ngọn nến bơ vơ

Cung đàn dang dở vật vờ gió đông

Ngoài sân trăng đứng bóng lồng

Buồng the giá lạnh má hồng nhạt phai

 

Trời già cay nghiệt trần ai

Chẳng thương bồ liễu canh dài mưa chan

Chập chùng biển cả non ngàn

Tình quân xa cách tro tàn khói mây

 

Xót xa tuổi ngọc ngất ngây

Còn đâu ong buớm vui vầy sớm hôm

Sao không xiết chặt vòng ôm

Bão giông chèo néo cánh buồm dần xa…!

 

6.12.2014 Lu Hà

 

 

 

 

Mấy Tầng Ngân Vang

viết tặng Gina Nguyen

 

Lập lòe lửa lựu hoàng hôn

Vào mùa lễ vọng mộng hồn thiên thu

Tinh cầu rạo rực hát ru

Hồng ân Thiên Chúa vi vu gío lùa

 

Non xanh nước biếc nhạt nhòa

Bồng bềnh suối tóc nụ hoa cuối trời

Tuyết rơi băng gía xứ người

Quê hương héo úa cảnh đời trần gian

 

Lòng người còn đó chứa chan

Trái tim xa cách nồng nàn thiết tha

Hỏi rằng: Có phải Gina

Năm canh thổn thức đằng la đợi chờ

 

Nhớ chàng thi sĩ tình thơ

Nỉ non xao xuyến ngẩn ngơ bóng chiều

Cuối năm phong cảnh tiêu điều

Lá vàng rơi rụng hoang liêu thấm buồn

 

Sương bay sầu cảm bồn chồn

Nửa vầng trăng khuyết sóng cồn triều dâng

Ai hay tình động lâng lâng

Nghê thường vũ điệu mấy tầng ngân vang

 

Bâng khuâng tựa cửa cô nàng

Thương chòm mây bạc mơ màng lả lơi

Chim hồng đôi cánh chơi vơi

Khăn tay đẫm lệ nghẹn lời nước non !

 

9.12.2014 Lu Hà

 

 

 

Tà Áo Em Bay

viết tặng Tô Cẩm Hoa ( ca nhạc sĩ Hoàng Hoa )

 

Tóc sương trắng hồn anh bát ngát

Gió thu ba ngào ngạt hương say

Bài thơ dang dở bấy nay

Véo von ríu rít vơi đầy nỉ non

 

Dòng suối mát bồn chồn đâu đó

Cuối chân trời vần vũ mây bay

Tấm lòng trinh bạch thẳng ngay

Tình huynh nghĩa muội ai hay thăng trầm

 

Người em gái miền Nam thổn thức

Kìa Tây Âu nao nức sóng dồn *

Nhớ về sông nước Thu Bồn

Hậu Giang rừng đước biển cồn triều dâng

 

Tần ngần lữ khách bâng khuâng khóc

Quê hương ơi! Thảm khốc mãi sao

Xuân về ủ rũ gốc đào

Sài Gòn Chợ Lớn mưa rào ngập chân

 

Cảnh tao loạn gian nan đôi ngả

Buồn giang sơn đau đáu đắng cay

Sân trường hoa phượng cỏ may

Tìm đâu cánh trắng bướm bay trống hoài

 

Ngày mai sẽ áo dài thục nữ

Dòng sông Hương bến Ngự đò đưa

Xôn xao rặng liễu gốc dừa

Thanh bình âm điệu gió mưa nhạt nhòa

 

*Italy nao nức sóng dồn

15.12.2014 Lu Hà

 

 

 

 

Trần Gian Thương Hoài

 

Ngọc Minh Cẩm Hoa Kim Anh

Xôn xao cánh hạc thơm nhành phù dung

Tâm hồn sảng khoái vô cùng

Nhớ chòm mây bạc chập chùng biển khơi

 

Lênh đênh góc biển chân trời

Lòng xuân hy vọng rạng ngời xa xôi

Trái tim rung động bồi hồi

Buồn vương chút phận nổi trôi xứ người

 

Dương cầm thánh thót ai ơi!

Giáo đường nến sáng lệ rơi đôi hàng

Trăng tuần lối mộng thênh thang

Hồn thơ lai láng thiếp chàng nỉ non

 

Liễu đào yểu điệu vàng son

Bướm ong dìu dặt véo von cung đàn

Trác Văn Quân, giọng chứa chan

Phượng cầu Tư Mã trần gian thương hoài

 

Hàn huyên suốt cả canh dài

Phẩm tiên vài trái chương đài mặt hoa

Bầu tiêu chén rượu nhạt nhòa

Câu thần nối chữ một tòa thiên nhiên

 

Ba nàng thục thục nữ thuyền quyên

Thềm hoa dạo gót mắt huyền thôi miên

Bần thần thuyền cập bến tiên

Sáu mươi mốt tuổi đào nguyên gọi tình

 

2.12.2014 Lu Hà

 

 

 

 

 

Thày Cô Giáo Nông Thôn Việt Nam

viết tặng ca nhạc sĩ Tô Cẩm Hoa

 

Thày cô giáo Việt Nam trân qúy

Dáng hao gày bi lụy khổ đau

Nắng mưa dầu dãi úa sầu

Quản chi sớm tối bạc màu gió sương

 

Nghề sư phạm đồng lương ít ỏi

Chẳng đủ ăn tim nhói xót xa

Một hai kính hiếu mẹ cha

Vợ con eo óc cảnh nhà lầm than

 

Tập giáo án chứa chan tình nghĩa

Đàn học sinh vất vả quanh năm

Trung thu nghèn nghẹn trăng rằm

Phận nghèo đeo đuổi tối tăm mịt mù

 

Mõ lốc cốc âm u làng xóm

Ruộng nương cằn rau đốm sâu bày

Rổ khoai nồi cháo đắng cay

Con trâu đi trước cái cày theo sau

 

Bụi phấn rụng mái đầu bạc trắng

Chòm râu ngô cay đắng làm sao

Bóng cô tất tả ra vào

Xoè tay ra đếm nghẹn ngào lệ rơi!

 

Mấy đồng lẻ chơi vơi tủi hận

Phải làm thêm lận đận giận hờn

Bùn lầy nước đọng đường trơn

Xe bò ba gác lệ tuôn đôi hàng

 

Thế còn khá bẽ bàng bia quán

Nợ chất chồng hoạn nạn bi ai

Ôm con nức nở canh dài

Chuỗi ngày trăn trở tương lai xa mờ !

 

15.12.2014 Lu Hà

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Keine Kommentare:

Kommentar veröffentlichen