Dienstag, 26. November 2024

Chùm Thơ Tình Dài 150

 

Nhập Thể Linh Hồn

viết tặng Trần Hiền Châu

 

Nhớ thương ta viết bài thơ

Linh hồn nhập thể huyền mơ sóng đào

Xôn xao biển động gió gào

Tình người non nước dạt dào kiều nhi

 

Thẹn thùng trinh nữ thầm thì

Cánh hoa hoang dại rầm rì canh thâu

Mặc cho mưa nắng dãi dầu

Thủy chung sau trước giang đầu đợi ai ?

 

Xót cho rặng liễu chương đài

Tràng An xa cách đoạn dài chinh nhân

Bụi hồng vó ngựa lần khân

Thời gian vàng võ bướm xuân não nùng

 

Phòng không chiếc bóng hận cùng

Hồn theo cánh gió chập chùng biển khơi

Thuyền tình chấp chới chơi vơi

Cung đàn dang dở chân trời xa xôi

 

Thấy ai tôi lại bồi hồi

Lạc miền vô thức nổi trôi sông hồ

Mong chi gây dựng cơ đồ

Thả dòng lá thắm nhấp nhô cá vờn

 

Nửa đêm thổn thức đòi cơn

Tóc mây lõa xõa giận hờn chi đây

Phụng loan trọn kiếp vui vầy

Đuốc hoa hợp cẩn vơi đầy nỉ non

 

20.5.2015 Lu Hà

 

 

 

Thương Nhớ Hai Nàng Hiền Châu

viết tặng hai chị em Trần Hiền Châu Và Hiền Châu

 

" Trên trời có áng mây vàng

Ở giữa mây trắng hai nàng Hiền Châu

Lu Hà ngửa mặt đứng cầu

Mong sao ôm ấp mối sầu tương tư"

 

Trên thượng giới chư tiên hội họp

Trời đất ơi! Xin góp đôi lời

Có chàng thi sĩ chơi vơi

Áng mây vần vũ lả lơi bồi hồi

 

Mây theo gió nổi trôi chăng chớ

Vàng tím xanh duyên nợ ba thu

Ở trong ảo ảnh vân du

Giữa là tâm thức hình thù ra sao?

 

Mây tha thiết nghẹn ngào thổn thức

Trắng hồng xinh rạo rực ai ơi !

Hai cô tiên nữ mỉm cười

Nàng thơ cánh bướm chân trời mờ xa

 

Hiền thục quá Hằng Nga ẻo lả

Châu ngọc tuôn lã chã giọt sương

Lu Hà thơ thẩn vấn vương

Hà Giang Bắc Cạn yêu thương thuở nào

 

Ngửa tấm lòng thanh tao mộng tưởng

Mặt tình quân sao giống Phù Sai

Đứng trên vọng nguyệt chương đài

Cầu phong mỹ nữ nét ngài nở nang

 

Mong sao hết hỡi nàng Vệ Nữ

Sao trời say nghiêng ngả cung Hằng

Ôm cho thật chặt mơ màng

Ấp môi kề cận dịu dàng giai nhân

 

Mối tình đã chứa chan tột đỉnh

Sầu chẳng vơi biết tính làm sao ?

Tương Như rơi lệ nghẹn ngào

Tư tình gảy khúc bến đào sông trăng!

 

22.5.2015 Lu Hà

 

 

 

 

Sao Vừa Lòng Nhau

cảm xúc từ bài thơ Ngẫu Hứng Vu Vơ của Nguyễn Thúy Hoa

 

Rằng em cứ gọi ha lô !

Thôi đừng hỏi nữa tìm đò mà sang

Lu Hà tên họ rỏ ràng

Bấy lâu quyết chí tìm nàng Thúy Hoa

 

Gặp nhau khóe hạnh nhạt nhòa

Xôn xao ong bướm kìa tòa thiên hương

Xinh tươi lấp ló nõn nường

Nụ cười hé nở môi hường thiết tha

 

Trông xa chẳng khác Hằng Nga

Lại gần duyên dáng mặn mà Thái Chân

Anh đây dặm nẻo phong trần

Gươm đàn bỏ gánh bần thần ngẩn ngơ

 

Ai hay giấc mộng bao giờ

Hồn thơ đắm đuối bên bờ sông Tương

Càng nhìn càng ngắm càng thương

Càng say vẻ ngọc càng vương vấn nhiều

 

Giang Đông một thuở Tiểu Kiều

Chu du đàn hạc mĩ miều hoàng hôn

Lửa lòng rạo rực sóng cồn

Triều dâng cuồn cuộn bồn chồn tình ai

 

Nôn nao lên vọng nguyệt đài

Thẹn thùng em bảo u hoài ngàn xưa

Còn chăng một chút hương thừa

Trải bao thế kỷ sao vừa lòng nhau?

 

* Bút danh của tôi là Lu Hà, nhưng cô Thúy Hoa cứ gọi Hà Lu nghe chệch ra là hallo!

23.5.2015 Lu Hà

 

 

 

 

Âm Thầm Châu Sa

cảm xúc từ một bức ảnh và thơ của Trần Hiền Châu: Vượt Khó

 

Trời mây u ám xót thương

Không gian lạnh lẽo quê hương tủi sầu

Đất bùn nhầy nhụa trên đầu

Hồn nhiên em bé dãi dầu nắng mưa

 

Lần hồi từ sáng tới trưa

Tuổi thơ rơi rụng khi chưa vẹn tròn

Ba tuần trăng đã héo hon

Kiếp nghèo heo hút lon ton ngoài đồng

 

Nỗi buồn thống thiết mênh mông

Mầm xanh ảm đạm trái hồng tả tơi

Lớn lên cánh gió bụi đời

Bông mai rũ rượi chơi vơi gượng cười

 

Phố đêm đèn sáng lả lơi

Khách sương nào kẻ lệ rơi đôi hàng

Gà kêu eo óc xóm làng

Bát cơm manh áo bẽ bàng lương tâm

 

Não lòng phụ tử tình thâm

Mẹ ngồi bậu cửa âm thầm châu sa

Ngước lên nửa mảnh gương nga

Tương lai mù mịt góc nhà củi rơm

 

Nghẹn ngào cá nướng cháy thơm

Chia nhau nức nở mắt cờm tro than

Xót xa thân phận bần hàn

Bức tranh xã hội thế gian não nùng!

 

24.5.2015 Lu Hà

 

 

 

 

Khác Đời

viết tặng nữ sĩ Trần Hiền Châu

 

Hà cát sĩ không hề uống rượu

Dáng thanh tao tư lự toạ thiền

Hồn say lạc nẻo thôi miên

Thuyền quyên rạo rực thiên nhiên một tòa

 

Đứng trước động bướm hoa hoan hỉ

Gió thì thào thủ thỉ tiên nga

Mê man những buổi chiều tà

Ánh dương vụt tắt gương nga bóng lồng

 

Cây nghiêng ngả mây hồng tha thiết

Giọt sương sa da diết giai nhân

Hỏi ra là Trác Văn Quân

Cung đàn Tư Mã bần thần ngẩn ngơ

 

Bao thế kỷ ai ngờ gặp lại

Nét phong ba chẳng ngại đường xa

Năm châu bốn biền quan hà

Trên trang phây búc mặn mà ái ân

 

Tình phu phụ tần ngần hồi tưởng

Chẳng khác xưa bến mộng sông trăng

Hôm nay tận mặt rõ ràng

Cao ly rưọu bồ dễ dàng quyên sao?

 

Thiếp bồi dưỡng sơn hào hải vị

Nước canh sâm tráng khí anh hào

Sóng lòng nghe vậy dạt dào

Nửa vòng trái đất nghẹn ngào Hiền Châu!

 

* cảm hứng từ câu hỏi của Trần Hiền Châu. Thi sĩ Lu Hà có uống sâm Cao Ly khi làm thơ không?

24.5.2015 Lu Hà

 

 

 

Sầu Mộng Ái Ân

tri ân thơ Trần Hiền Châu tặng: Mưa Lòng

 

Hà thi sĩ ngất ngây mưa gió

Gió thầm thì lảo đảo Hiền Châu

Châu sa khóe hạnh u sầu

Sầu rơi tà áo thấm màu hương sen

 

Sen trong trắng hồn nhiên thục nữ

Nữ hoàng xinh chế ngự tim ai?

Ai dìu lên vọng nguyệt đài

Đài cao lồng lộng đêm dài mưa thâu

 

Thâu canh khúc phượng cầu Tư Mã

Mã Siêu còn muôn ngả binh đao

Đao thương xông xáo Tử Long

Long Quân xao xuyến tơ lòng Âu Cơ

 

Cơ hồ thỉ bàn cờ thế nước

Nước non tình rạo rực đôi ta

Ta buồn thương nhớ Hằng Nga

Nga soi bóng nước gương ngà sương rơi

 

Rơi nước mắt lả lơi thần vũ

Vũ sơn ơi! Chan chứa Sở Vương

Vương tình mộng tưởng thê lương

Lương tài văn đống có thương Châu - Hà?

 

Hà thổn thức ngọc ngà Vệ Nữ

Nữ thần sầu dâu dẩu môi son

Son vàng gác tía đòi cơn

Cơn say huyền ảo chập chờn gần xa

 

24.5.2015 Lu Hà

 

 

 

 

U Hoài Hè Thu

thơ tri ân Trấn Hiền Châu: Hạ Tàn

 

Đâu cứ phải hương tàn nhụy rữa

Gió thu về lần lữa hè qua

Phượng rơi lả tả cuối mùa

Xôn xao ong bướm cúc hoa mỉm cười

 

Người thiếu nữ chơi vơi chăng chớ

Đội khăn rằn nhắn nhủ cùng mây

Dạt dào mai trúc ngất ngây

Yến oanh thỏ thẻ vui vầy trăng lên

 

Đằng đông đã thôi miên huyền ảo

Chị Hằng Nga lảo đảo men say

Chặp chờn đom đóm lắt lay

Ao chùa sóng sánh càng day dứt tình

 

Nghe vũ trụ hành tinh chuyển động

Phút giao hoan in bóng hình ai

Nửa vòng trái đất u hoài

Giọt sương lã chã thiên thai vọng đài

 

Hồn thơ mộng ngân dài thánh thót

Tựa cung đàn chim hót véo von

Trái tim rầu rĩ héo hon

'Tình quân xa cách núi non nhạt mờ

 

Con sóng vỗ đôi bờ biển gọi

Nụ hôn hờ đắm đuối mãi thôi

Phù du bèo bọt nổi trôi

Vơi đầy khóe hạnh làn môi mọng đào

 

18.5.2015 Lu Hà

 

 

 

 

Miệng Lưỡi Trần Hiền Châu

cảm hứng về nữ sĩ Trần Hiền Châu

 

Miệng lưỡi như Tô Tần thuở trước

Kìa Trương Nghi thao thức chiêm bao

Nữ nhi nay khoác chiến bào

Trời long đất lở thi hào văn nhân

 

Hà Cát Sĩ bần thần ưu ái

Trần Hiền Châu chẳng ngại đường xa

Giong buồn đè sóng giang hà

Sá chi ghềnh thác qua nhà ghé thăm

 

Angkor Wat trăng rằm tha thiết

Nương tử ơi! Da diết lòng ai

Thanh tao mắt phượng mày ngài

Chén thù chén tạc canh dài nỉ non

 

Luận song thất môi son múa bút

Lục bát tình hun hút chiều sâu

Dập dìu lên xuống từng câu

Cung đàn réo rắt chân cầu bướm ong

 

Hồn ngây ngất sóng lòng dào dạt

Tình trúc mai ngào ngạt hương hoa

Nhìn nhau ca khúc thái hòa

Chàng chàng thiếp thiếp nhạt nhòa canh thâu

 

Hãy thắp sáng đĩa dầu thơm thảo

Ngọn đèn khuya huyền ảo bóng mây

Từng trang nhật ký vui vầy

Biết bao kỷ niệm ngất ngây thế này

 

Thế chiến quốc đắng cay thuở trước

Thuyết khách cười rạo rực Hà - Châu

Chu Du Gia Cát đứng hầu

Ai như Thục Chủ ngồi chầu nghe thơ!

 

25.5.2015 Lu Hà

 

 

 

 

Nhân Tâm Đức Đảo Xoay

viết tặng nữ sĩ Trần Hiền Châu

 

Nhân tâm đức đảo xoay thần vũ

Vũ trụ tình thác lũ ngàn thu

Thu rơi tuyết hạnh oán thù

Thù trong mây gió âm u vẳng đời

 

Đời tủi hận tả tơi manh chiếu

Chiếu quán tâm kẻ thiếu người thừa

Thừa sai vị kỷ đong đưa

Đưa hồn ly biệt khi chưa trọn tình

 

Tình yêu có muôn hình vạn trạng

Trạng sư nào cáng đáng cho ta

Ta bà sa đọa xót xa

Xa hương lỡ bước quan hà dặm băng

 

Băng tuyết đóng còn chăng ân nghĩa

Nghĩa đèo bồng chan chứa nào ai

Ai hoài thổn thức canh dài

Dài theo năm tháng điếc tai khối phường

 

Phường nhơ nhuốc trăm phương ngàn kế

Kế mưu bày thế kỷ tang thương

Thương đời nhân họa thê lương

Lương tâm điên đảo gạt lường mãi sao?

 

Sao chẳng thấy anh hào tuấn kiệt

Kiệt xuất tài tha thiết non sông

Sông hồ ra tới biển đông

Đông tây nam bắc chất chồng oan khiên

 

Khiên giáo mác triền miên xã hội

Hội kín đầy tăm tối lương nhân

Nhân loài bấn loạn tâm thần

Thần kinh tàn phá xác thân rũ tàn.

 

* Viết bài thơ này để tri ân nữ sĩ đã sáng tạo ra kiểu thơ song thất lục bát nối âm vận độc đáo tính nghệ thuật lô rích liên hoàn cao.

 

25.5.2015 Lu Hà

 

 

 

Tâm Với Đức

tri ân nữ sĩ Trần Hiền Châu: Chữ Tâm

 

Tâm với đức tuy hai là một

Một chữ tâm là tốt muôn đời

Đời người giông tố xa khơi

Khơi dòng bể khổ trăm nơi nẻo trần

 

Trần gian lắm bất nhân thủ đoạn

Đoạn đường trường tủi hận bi ai

Ai còn ác mộng đêm dài

Dài theo năm tháng u hoài khổ đau

 

Đau đớn lắm dãi dầu mưa nắng

Nắng tàn phai cay đắng lòng người

Người hèn quen thói nịnh đời

Đời như giấc mộng lả lơi bướm hồng

 

Hồng lên nhé bềnh bồng ân ái

Ái tình nào tê tái giai nhân

Nhân loài chi dám phân trần

Trần duyên sóng nước tấm thân bọt bèo

 

Bèo trôi nổi hắt heo bờ bến

Bến mê sầu nghèn nghẹn vầng trăng

Trăng hoa chi nữa ả Hằng

Hằng Nga nức nở bẽ bàng chỉ tơ

 

Tơ duyên lỡ hững hờ mưa gió

Gió bão cuồng chao đảo tình mây

Mây kia vần vũ đó đây

Đây là đạo đức, sao đầy chữ tâm

 

Tâm địa xấu tình thâm tan nát

Nát lương tri phẩm chất con người

Người như con kiến củ khoai

Khoai lang khét lẹt nhẫn hoài đức nhân!

 

*Nữ sĩ Trần Hiền Châu văn vẻ là: Áp cú xoay đảo, bát quái liên hương vận.

Còn tôi đơn giản là thơ song thất lục bát nối vận bằng trắc.

25.5.2015 Lu Hà

 

 

 

Keine Kommentare:

Kommentar veröffentlichen